Bạn trai bảo đưa tôi về quê, nhưng trên đường về, tôi nhận ra quang cảnh rất lạ. Tôi hỏi anh thì anh nói vào phòng khám gần đây để khám cho an toàn rồi đi tiếp…
Tôi học không giỏi như mọi người. Từ cấp 1 lên cấp 3, bao giờ tôi cũng ở mức trung bình dù đã cố gắng học ngày học đêm. Rồi tôi rớt đại học như một điều hiển nhiên, chính tôi cũng dự đoán được. Mẹ tôi bảo tôi cố ôn thêm năm nữa, biết đâu có cơ hội, nhưng tôi không chịu. Tôi nghỉ học và đi làm công nhân ở khu công nghiệp cách nhà tôi 30km và ở lại khu nội trú cho bớt mệt mỏi.
Khu nội trú của chúng tôi rất rộng, đông người và nam nữ ở chung dãy, chỉ khác phòng. Khoảng thời gian ở lại đây, tôi đã quen Hoàng, cũng là công nhân khu công nghiệp nhưng làm bên may áo vest. Ban đầu, tôi không thích anh vì thấy anh rất dẻo miệng. Tôi nghĩ những kẻ dẻo miệng thì không thể tin được. Nhưng rồi những hành động quan tâm, những món ngon mua nửa đêm, rồi những tin nhắn mùi mẫn khiến tôi xao lòng. Hàng tuần, tôi về nhà chơi thì anh đều về theo cùng vài người bạn nữa. Bố mẹ tôi cũng có cảm tình tốt với anh vì thấy anh chăm chỉ, tháo vát.
Rồi chúng tôi chính thức thành một cặp khi tôi chỉ mới 20 tuổi. Hoàng chính là mối tình đầu của tôi. Vì thế, tôi yêu anh rất sâu đậm. Chúng tôi vượt giới hạn trong chính ngày sinh nhật của anh. Trước khi yêu, tôi luôn quan niệm là con gái phải giữ gìn trong trắng đến đêm tân hôn.
Cảm nhận sự thay đổi trong cơ thể, lại bị trễ kinh hơn 1 tuần, tôi âm thầm mua que về thử và phát hiện ra mình có thai. (Ảnh minh họa)
Nhưng rồi yêu anh, chẳng hiểu sao tôi lại dễ dãi nghe theo những lời ngon ngọt của anh. Anh hứa sẽ bù đắp thiệt thòi cho tôi, sẽ có trách nhiệm với tôi và nếu xảy ra chuyện gì thì anh sẽ kêu gia đình đến cưới tôi làm vợ. Anh còn nói tôi với anh chắc chắn sẽ thành vợ thành chồng thì tôi còn giữ cho ai. Đêm sinh nhật anh, có chút men, kèm với những lời đó làm tôi không giữ được mình nữa.
Từ hôm đó trở đi, Hoàng tỏ vẻ chăm sóc tôi nhiều hơn khiến tôi cũng an lòng. Nhưng anh cũng bắt tôi phải chiều anh bất cứ khi nào anh muốn, như thể tôi đã là vợ anh. Cuối cùng, tôi có thai.
Cảm nhận sự thay đổi trong cơ thể, lại bị trễ kinh hơn 1 tuần, tôi âm thầm mua que về thử. Kết quả khiến tôi choáng váng: 2 vạch. Tôi vội vã báo tin cho bạn trai. Suốt cả 2 tiếng ngồi trong quán cà phê, chúng tôi im lặng. Tôi cũng muốn hỏi anh nên làm thế nào nhưng anh cứ ngồi im như tượng, vẻ mặt rất đáng sợ. Mãi lúc tính tiền xong, anh mới nói anh sẽ gọi gia đình ra hỏi cưới tôi. Tôi đã mừng đến phát khóc, vậy là tôi sẽ không phải lo lắng gì cho tương lai 2 mẹ con nữa.
Ngay hôm sau, anh đưa tôi đi siêu âm thì thai nhi đã gần 6 tuần. Ngày nào tôi cũng hỏi anh về chuyện đã báo với gia đình chưa thì anh cứ ậm ừ. Yêu nhau gần 1 năm nhưng chưa khi nào anh dẫn tôi về nhà nên tôi hầu như chỉ biết mọi người trong gia đình anh thông qua lời anh kể. Đến lần siêu âm thứ 2, thai nhi 10 tuần. Tôi bắt đầu nghén nên bị mọi người để ý. Tôi liên tục hối thúc anh, còn anh cứ dùng dằng mãi.
Đến chiều chủ nhật, khi mọi người đã về quê, chỉ còn chúng tôi ở lại. Hoàng hớn hở thông báo với tôi là đã nói và nhận được sự đồng ý của ba mẹ anh. Cuối tuần sau họ sẽ ra nhà tôi ăn hỏi. Tôi mừng phát khóc, rối rít hỏi anh mọi chuyện. Anh bảo tôi thay váy đẹp để anh chở về nhà anh chơi cho biết nhà trước.
Tôi thắc mắc thì anh bảo tôi vào khám cho an toàn rồi đi tiếp. (Ảnh minh họa)
Nhưng điểm anh đưa tôi đến lại không phải là nhà anh mà là một phòng khám nhỏ xíu. Tôi thắc mắc thì anh bảo tôi vào khám cho an toàn rồi đi tiếp. Đến khi khám, anh mới xin giấy yêu cầu phá thai. Tôi hét lên như phát điên lên vì bị lừa gạt. Thấy vậy, anh quát tôi im miệng nhưng tôi không chịu, khi Hoàng vung tay tát tôi, tôi đã đẩy anh và chạy thục mạng ra đường lớn kêu cứu. Một bác lái xe tải nhỏ bèn mở cửa cho tôi vào và đưa tôi rời đi.
Trên xe, tôi khóc nức nở kể mọi chuyện cho bác nghe. Nghe xong, bác khuyên tôi về nói chuyện với mẹ và nhận sai, để gia đình giúp tôi trong lúc này. Tôi cầu xin bác chở tôi đến bến xe gần nhất, vì tôi không dám về phòng trọ, tôi sợ Hoàng chờ sẵn tôi ở đó. Anh đã bộc lộ bản chất nên tôi không biết bạn trai sẽ làm gì mình. Tôi vội vã bắt xe về nhà ngay ngày hôm đó.
Đến nay, tôi ở nhà được 3 ngày rồi nhưng vẫn chưa dám nói mọi chuyện cho bố mẹ tôi biết. Tôi sợ bố tôi, vì tính ông nóng như lửa. Nhưng biểu hiện của tôi càng ngày càng không qua nổi mắt mẹ. Tôi phải làm gì bây giờ? Có nên trốn đến một nơi thật xa để sinh con mà không cho bất kỳ người nào biết? Đến khi ổn định mới quay về? Nhưng đi như thế, tôi không đủ can đảm, vì tôi không có nhiều tiền. Giờ tôi rối như tơ vò, mong chị em cho tôi lời khuyên.
Theo Afamily
Post a Comment