Tôi và L. sinh ra tại một vùng quê nghèo, nhìn bố mẹ quanh năm chân lấm tay bùn, kiếm ăn từng bữa nên chúng tôi quyết tâm phải ra thành phố, ăn học đến nơi đến chốn để đổi đời. Cùng suy nghĩ, ước mơ và khát vọng nên chúng tôi cứ thế "dính" vào nhau. L. là một cô gái xinh đẹp, nết na còn tôi cá tính mạnh, chúng tôi như thể đang bù trừ cho nhau.
Tôi bàng hoàng trước vở kịch mà cô bạn thân mình đã dàn dựng bấy lâu nay (Ảnh minh họa)
Chúng tôi cùng nhau lớn lên, trải qua nhiều sóng gió của cuộc đời nhưng vẫn luôn cười mỗi khi gặp nhau. Có lần, tôi đọc cho L. nghe một câu nói mà tôi khá tâm đắc: “Thứ khiến núi và biển không thể gần nhau được là do đất liền. Thứ khiến cho tôi và cô ấy không thể tồn tại một tình bạn vĩnh cửu lại là người đàn ông mà cả hai cùng yêu thương”. Cô ấy bật cười nói tôi ngốc, bởi không gì có thể chia cắt được tình bạn của chúng tôi.
Nhưng chúng tôi lại có một sự ngầm định rằng, sẽ không can thiệp vào chuyện tình cảm của nhau. Vì thế, khi L. có người yêu, tôi chỉ nhận được thông báo như thế, còn mọi thông tin về chàng trai kia đều là bí mật.
Một thời gian sau, tôi thông báo lấy chồng trước sự ngỡ ngàng, hoang mang của L. Ngày tôi đi chụp ảnh cưới cũng là lúc tôi sẽ chính thức giới thiệu cô ấy với người đàn ông mà tôi yêu thương.
Có lẽ, tôi cũng quá vô tâm khi không hề hỏi xem người yêu L. là người như thế nào, dự định khi nào sẽ kết hôn. Và tuyệt nhiên L. cũng chưa một lần nhắc đến anh ta. Cứ như vậy, cô bạn thân vẫn đi bên cạnh hạnh phúc của chúng tôi như chưa hề có chuyện gì xảy ra.
Chỉ có điều, tôi thấy cô ấy quan tâm, lo lắng cho chồng mình. Nhiều lần tôi thắc mắc với anh ấy thì anh chỉ gạt đi “Em với cô ấy là bạn thân, như hai chị em sinh đôi thì lo gì”. Nghe vậy tôi thấy yên tâm hơn.
L. cứ thế đi bên cạnh hạnh phúc của gia đình tôi. Cho đến một ngày, L. gọi điện cho tôi và bảo, nhìn thấy chồng tôi đi với người con gái khác. Cô ấy còn chụp hình của chồng và cô gái ấy đang ôm ấp nhau gửi cho tôi.
Không những thế, L. liên tiếp gửi cho tôi những tin nhắn yêu thương mà chồng tôi nói chuyện với người đó. Tôi chết lặng, không tin vào những gì mình nhìn thấy. Những bức ảnh ấy chính là chồng tôi và một người con gái lạ, họ đang mặn nồng bên nhau, cười nói vui vẻ.
Vài ngày sau, L. lại gửi cho tôi một loạt tin nhắn có địa chỉ nhà nghỉ, số phòng mà chồng tôi đang hẹn hò với người con gái kia. Khi tôi đến nơi, thì chồng tôi cũng đang có mặt để hỏi số phòng.
Thấy tôi anh ngạc nhiên “Em đến đây làm gì?". Tôi gào lên “Lẽ ra câu này tôi phải hỏi anh mới đúng chứ?”. Anh ấp úng không nói lên lời, im lặng quay xe ra về. Còn tôi, nước mắt chảy dài, tôi lao vào bóng đêm, chạy một cách bất lực. Đến khi kiệt sức tôi ngã bệt xuống lòng đường và bật khóc nức nở.
Về đến nhà, thấy anh ngồi lặng, không bật đèn. Anh xin tôi hãy bĩnh tĩnh nghe anh giải thích rồi sau đó, mọi sự lựa chọn là do tôi.
Anh nói rằng, anh và L. đã quen nhau trước đó, có tình cảm một thời gian nhưng vì không hợp nên đã chia tay. Khi gặp mặt cô ấy, anh cũng khá bất ngờ, nhưng L. lại nhắn tin mong anh yên lặng và cứ sống hạnh phúc với tôi, cô ấy sẽ bên cạnh theo dõi. Thời gian gần đây, L. nhắn tin, gọi điện cho anh thường xuyên, muốn ôn lại những kỷ niệm cũ với anh.
Vậy là vở kịch này L. diễn với cả hai vợ chồng tôi. Anh cũng nhận được những tin nhắn yêu thương, rồi địa chỉ nhà nghỉ để đến bắt tôi và nhân tình. Tôi đã cho rằng tất cả những lời anh vừa nói chỉ là ngụy biện, nhưng anh đã cho tôi xem những bức ảnh, tin nhắn nhận đươc từ L.
Tôi bàng hoàng trước vở kịch mà cô bạn thân mình đã dàn dựng bấy lâu nay. Cuộc sống đôi khi thật trớ trêu, tôi đã bị chính bạn thân mình phản bội. Tôi nên làm gì, nói ra hết sự thật và bắt cô ấy nhận lỗi hay là cứ im lặng để giữ tình bạn này?
Ghi theo lời kể của L.H., Thanh Oai, Hà Nội
Post a Comment