Tôi cưới chồng được 5 năm nay, trong suốt 5 năm đó, cuộc sống của tôi chịu không ít tủi nhục. Đôi lần tôi ước, giá như ngày đó, tôi đừng vội vàng, giá như tôi nghe lời khuyên răn của bố thì có lẽ đời tôi đã khác.
Ngày mới yêu, anh là một người đàn ông đẹp trai, lịch lãm, anh hứa hẹn đủ thứ trên đời khiến tôi chìm trong men say hạnh phúc. Nhưng rồi sau khi kết hôn, anh bộc lộ rõ bản chất là người đàn ông ham mê cờ bạc. Cái mác là kỹ sư xây dựng cũng chỉ là lời nói dối để lừa lọc tôi, thực chất anh không có nghề nghiệp gì.
Tôi không thể chấp nhận sống tiếp cuộc sống với người chồng như anh ta được (Ảnh minh họa)
Nhiều lần tôi khuyên anh nên thay đổi để còn lo cho mẹ già, cho vợ con, nhưng anh vẫn chứng nào tật đấy. Thậm chí, anh còn thường xuyên lăng mạ, đánh vợ không tiếc tay.
Cũng may, tôi gặp được người mẹ chồng hiền lành, thấu hiểu, bà đã luôn động viên, ở bên tôi những ngày tôi bầu bí, sinh con đầu lòng.
Hai năm sau ngày kết hôn, khi con gái chúng tôi tròn một tuổi, chồng tôi cặp bồ và bỏ đi theo nhân tình từ ngày đó. Nhiều lần, mẹ chồng ốm nặng, anh biết tin cũng chẳng chịu về thăm mẹ một lần.
Anh chỉ về khi hết tiền hoặc giận nhau với nhân tình. Nhưng những lần đó, chúng tôi lại cãi nhau to. Anh đòi mẹ bán nhà, chia tiền để anh có cuộc sống khác, anh kêu anh là con duy nhất, nên anh phải được thừa hưởng tài sản từ gia đình, nhưng mẹ chồng tôi nhất quyết không nhượng bộ.
Bà nói: “Nhà này do bố anh mua, hương khói bố anh ở đây, mẹ nhất định không bán. Sau này mẹ mất, mẹ để lại cho vợ và con gái anh. Vì thế, anh đừng về gây rối nữa”.
Sau đợt đó, chồng tôi lại bỏ đi, nghe đâu, anh theo nhân tình vào Lâm Đồng lập nghiệp. Hơn 2 năm sau ngày chồng bỏ đi, mẹ chồng tôi qua đời, do tuổi cao sức yếu. Từ đó, chỉ có mẹ con tôi nương tựa vào nhau.
Hiện tại, tôi gặp được một người đàn ông tốt, anh góa vợ, ở gần nhà tôi. Đôi lần, anh ngỏ ý muốn được quan tâm cuộc sống của mẹ con tôi, nhưng tôi chưa đồng ý.
Khi mọi chuyện đang yên ổn, chồng tôi bị nhân tình đá, anh đột ngột trở về. Biết tôi có người khác quan tâm, anh làm ầm lên, anh đánh chửi tôi, rồi cấm tôi không được qua lại với người đó. Anh nói, dù tôi và anh không sống cùng nhau đã lâu, nhưng trên giấy tờ tôi vẫn là vợ anh.
Giờ tôi thật sự cảm thấy mệt mỏi, bế tắc. Con gái tôi quấn bố lắm, nên nhất mực không chịu xa bố. Dù thế, tôi không thể chấp nhận sống tiếp cuộc sống với người chồng như anh ta được. Tôi phải làm sao đây?
Post a Comment